Kết quả tìm kiếm cho "cơ sở sản xuất đường phèn"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 228
Trong chiến tranh, những địa danh như U Minh Thượng hay Hòn Đất đã thấm đẫm máu xương và nước mắt. Nửa thế kỷ sau ngày đất nước thống nhất, từ hào khí quá khứ, người dân nơi đây dựng xây cuộc sống mới, tươi đẹp, ấm no.
Không tốn nhiều thời gian, chi phí nhưng lợi nhuận mang lại khá cao, đó là lý do nhiều hộ dân tại ấp Cái Nhum, xã Vĩnh Phong chọn nuôi chồn hương làm hướng phát triển kinh tế gia đình.
Với định hướng phát triển kinh tế theo hướng đa ngành, đa lĩnh vực, Tịnh Biên đang từng bước khai thác hiệu quả tiềm năng vị trí địa lý nhằm tạo đột phá về kinh tế - xã hội, xây dựng địa phương trở thành đầu mối giao thương quan trọng ở khu vực biên giới.
Hòa Hưng đang chuyển mình mạnh mẽ nhờ tận dụng tối đa lợi thế đất đai, con người và tài nguyên bản địa để phát triển mô hình kinh tế xanh. Các mô hình sản xuất thân thiện với môi trường, tiết kiệm tài nguyên, nâng cao giá trị sản phẩm giúp người dân cải thiện thu nhập, ổn định cuộc sống, đồng thời tạo nền tảng phát triển kinh tế bền vững cho địa phương.
Khóm là cây trồng chủ lực của xã Vĩnh Tuy được trồng trên vùng đất phèn, mặn, cho thu nhập khá, giúp người dân cải thiện đời sống. Ngoài bán trái tươi, giống cây khóm, người dân địa phương còn nâng cao giá trị khóm bằng những sản phẩm độc đáo, như: Khóm sấy, bánh hoa mai nhân khóm, kẹo khóm, mức khóm, nước ép khóm, nước màu... mang hương vị đặc trưng của vùng đất Gò Quao xưa.
GS.BS, Liệt sĩ Đặng Văn Ngữ là biểu tượng của trí tuệ, đạo đức cách mạng, là nhà khoa học sẵn sàng xả thân trong cuộc chiến giành độc lập của dân tộc, dành trọn cuộc đời cho các công trình nghiên cứu về bệnh sốt rét, xây dựng nền móng cho ngành ký sinh trùng...
Hội thảo khoa học “Định hướng phát triển kinh tế - xã hội và góp ý Văn kiện Đại hội Đảng bộ tỉnh An Giang nhiệm kỳ 2025-2030” sáng 14/7 tập trung thảo luận các giải pháp, mục tiêu đưa An Giang trở thành tỉnh phát triển khá của cả nước, trung tâm kinh tế biển mạnh của quốc gia.
Với nhiều người, 1,5ha trồng 400 gốc lồng mứt đã mang lại lợi nhuận cao, đủ để chủ vườn sống khỏe. Song, với anh Tô Trung Đoàn (sinh năm 1988, ngụ xã Vĩnh Hòa, TX. Tân Châu), đó chỉ mới là khởi đầu cho hành trình chinh phục thị trường, đưa loại cây trái bình dân này vươn khỏi làng quê vùng biên giới.
Mùa lúa chín, trên những cánh đồng bát ngát in dấu chân của người chăn vịt. Quanh năm, họ lấy bờ đê làm nhà tạm bợ, ruộng đồng làm nơi mưu sinh, phiêu bạt khắp nơi theo đàn vịt.
An Giang là vùng đất được cư dân người Việt khai phá sau cùng ở Nam Bộ, nhưng sớm giữ vị trí xung yếu của ĐBSCL về phía Tây. Suốt hàng trăm năm ra sức khai phá vùng đất An Giang, bằng bàn tay và khối óc, bằng mồ hôi, nước mắt và cả xương máu, lưu dân đã biến miền đất hoang sơ thành đồng ruộng phì nhiêu, phố phường đông đúc, mở mang vùng đất biên giới Tây Nam mênh mông trở nên giàu đẹp.
Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) là vựa lúa lớn nhất cả nước, mỗi năm cung cấp hàng chục triệu tấn lúa gạo. Tuy nhiên, canh tác lúa thâm canh đang gặp một thách thức lớn: rơm rạ sau thu hoạch tồn đọng trên đồng ruộng, vùi lấp xuống chưa kịp phân hủy gây hiện tượng “ngộ độc hữu cơ” cho vụ lúa kế tiếp. Nhiều nông dân phải đốt rơm rạ để xử lý, nhưng cách làm này vừa lãng phí nguồn hữu cơ quý giá, vừa gây ô nhiễm môi trường. Vậy làm thế nào để biến lượng rơm rạ khổng lồ thành dinh dưỡng cho đất và cây lúa, thay vì để chúng trở thành mối nguy hại?
Hơn 20 công đất của ông Nguyễn Văn Dũng (50 tuổi, ngụ xã Vĩnh Châu, TP. Châu Đốc) mang nặng vị phèn, nên trồng lúa “không có ăn”. Được địa phương khuyến khích “bỏ lúa, trồng vườn”, ông chuyển sang trồng xoài Đài Loan. Xoài rớt giá, ông loay hoay tìm hướng đi khác, trăn trở mãi về loại cây trồng “thuận phèn”.